Ba điều trường mầm non CVK đã dạy tôi

1. HÃY LUÔN ĐẶT NIỀM TIN Ở TRẺ

Một hôm con tôi đi học về khoe đầy háo hức: “Mẹ ơi mẹ biết là có mây ở dưới đất không? Ban đầu con cũng không tin nhưng là thiệt đó mẹ. Hôm nay cô chỉ cho tụi con thấy đó!”. Tôi không hiểu đầu cua tai nheo thế nào nên hỏi cô giáo. Cô mới kể giờ học vẽ theo nhóm, nhóm của con trai tôi có bạn nhất định đòi vẽ mây ở dưới đất trong khi số còn lại thì phản đối cho rằng mây chỉ ở trên cao. Bạn trai kia thì khẳng định nghiêm túc mình đã đến nơi có mây vây quanh chân rất là nghiêm túc. Cô giáo đã dừng các bạn lại và bảo rằng cô cũng chưa nhìn thấy mây ở dưới chân bao giờ nhưng tại sao chúng ta không tin bạn nhỉ, và cùng tìm hiểu xem có thật là có mây dưới đất không. Rồi cô tra cứu trên mạng ra thiệt nhiều tấm hình “mây” ở dưới đất. Các con được học thêm hiện tượng sương mù và tận mắt nhìn thấy những hình ảnh thú vị về những đám mây vây quanh chân người trên các vùng núi cao.

2. LUÔN CÓ NHỮNG GIẢI PHÁP SÁNG TẠO

Một hôm trước khi đưa con đi học, tôi dở sổ liên lạc hàng ngày ra đọc để xem có gì đặc biệt phải chuẩn bị không. Tôi thấy các cô dặn ba mẹ chuẩn bị một bông hoa trắng cho con mang đến trường. Thấy lọ hoa trang trí trên bàn có bông hồng trắng bằng vải, tôi vơ đại gói lại cho vào cặp con. Sau buổi sáng vội vã cho con đến trường, giờ đi làm tôi cứ lăn tăn không biết cô dặn mang bông ho trắng làm gì bèn mở kế hoạch tuần các cô gửi ra xem chi tiết. Tôi mới biết là hôm đó có thí nghiệm bông hoa đổi màu khi được hút nước các màu khác nhau. Chiều đón con tôi áy náy xin lỗi cô giáo vì tôi đã không đọc kỹ kế hoạch cô gửi nên thay vì mang bông hoa tươi tôi lại chuẩn bị bông hoa giả. Cô cười và cám ơn lại mẹ vì lớp mình có một bông hoa không đổi màu vì là hoa giả không thể hút nước nên cắm ở lọ màu nào cũng vẫn là màu trắng thôi. Các bạn được học cách phân biệt hoa thật và hoa giả nữa. Tôi thật sự nể phục sự ứng biến vô cùng linh hoạt và sáng tạo của các cô.

3. ĐỪNG BAO GIỜ TỰ GIỚI HẠN TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA MÌNH

Con trai tôi rất thích màu hồng, đến độ tất cả thứ gì con cũng muốn tô màu hồng. Một hôm con vẽ biển màu hồng rồi lúc về con khoe mẹ. Mẹ bảo ôi sao biển lại là màu hồng hả con, biển phải là màu xanh chứ! Cô nghe mẹ nói chỉ cười và bảo mẹ cô tôn trọng ý kiến của con và để cho bạn thoải mái tưởng tượng theo ý thích. Và mẹ thử hình dung xem nếu mẹ nhìn biển bằng kính màu hồng hay ngắm biển lúc hoàng hôn đỏ ối thì có khi cũng ra màu hồng thật mẹ ạ. Tôi mang bức tranh biển của con đăng lên trang cá nhân của mình và có những bình luận khiến tôi giật mình: tại nước Úc xa xôi có một vùng biển mà nước biển màu hồng thiệt sự. Sự thật là thiên nhiên ngoài kia có bao điều kỳ thú mà con người sẽ không thể khám phá ra hết, nếu tự giới hạn trí tưởng tượng của mình.

Tôi đã nghe ở đâu đó, rằng trẻ con sinh ra đã hoàn hảo lắm rồi. Người lớn chúng ta chỉ làm trẻ bớt hoàn hảo đi mà thôi. Những thầy cô giáo tại ngôi trường của con tôi, họ thực sự là những người lớn gìn giữ tuổi thơ của con. Ở đó con không cần phải tuân theo một khuôn mẫu nào, không cần thiết phải giống ai. Ở đó con được tôn trọng, được tin tưởng, được tự do sáng tạo. Ở đó con luôn được là chính mình.

Ngày hôm qua tôi là một người mẹ hạnh phúc nhất, khi chứng kiến lễ trưởng thành của con trai mình. Thì vẫn là thằng bé tồ tẹt đấy thôi, nhưng tự dưng thấy con đứng trên sân khấu mặc lễ phục chững chạc cho buổi lễ tốt nghiệp cấp học đầu tiên, bao hình ảnh ngày thơ bé của con từ lúc ẵm ngửa đến lúc chập chững tập đi, bi bô tập nói...bỗng ùa về làm sống mũi tôi cay cay.

Tôi thực sự biết ơn CVK và luôn tin tưởng rằng đây là CVK-Nơi của những nụ cười!

- Phan Khánh Quỳnh - Phụ huynh lớp Dragonfly 7 - CVK-PMH